Cinderella 12 Giờ Chương 18: Đêm thứ mười tám

  • Chương trước
  • Màu nền
    Kiểu chữ
    Kích thước chữ
    Chiều cao dòng
    Khoảng cách dòng
    Full khung
  • Chương tiếp

Chương 18: Đêm thứ mười tám

Editor: Hà Vĩ

Beta: Mạc Y Phi

Phong Kính mở to mắt.

[F.J]: Tình huống của tôi cô đã nói cho ông ấy biết chưa? Ông ấy nói thế nào?

[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Ông chủ nói tuy trao đổi linh hồn không thuộc phạm vi nghiệp vụ của chúng tôi nhưng ông ấy rất tò mò người và chó tráo đổi linh hồn là cái dạng gì, nên ông ấy quyết định đi xem trước. ^_^

Phong Kính: "..."

Được rồi, mặc dù lý do rất đáng đánh đòn nhưng kết quả vẫn tốt là được.

[F.J]: Vậy khi nào ông ấy rảnh?

[Mật Tiểu Cam của văn phòng Thường Tâm]: Sáng ngày mai từ 10 giờ đến 11 giờ, ngài xem ngài có thời gian thích hợp không?

[F.J]: Có, để tôi gửi địa chỉ cho cô.

Có thể vì quá kích động, lúc gõ chữ tay Phong Kính hơi run. Sau ngày mai, anh có thể không cần biến thành Nhị Hoàng nữa sao?

Không biết vì sao, trong lòng còn sinh ra chút luyến tiếc.

... Không không không, chuyện này thì có gì mà nhớ nhung chứ!

Chờ anh và Nhị Hoàng khôi phục bình thường thì anh có thể thẳng thắn nói thân phận thật của mình với Giang Nhiễm, như thế sẽ không cần đeo khẩu trang khi đối mặt với cô. Bọn họ có thể cùng nhau ăn cơm, cùng nhau dắt chó đi dạo, cùng nhau... làm rất nhiều chuyện nữa.

Phong Kính hoàn toàn chìm đắm trong tương lai tốt đẹp mà mình tưởng tượng ra, còn Giang Nhiễm vẫn đang khổ cực xếp hàng.

"Nói thật, tớ chỉ thấy cảnh như thế này ở cuộc chiến khuyến mại túi xách hàng năm." Giang Nhiễm nhìn hàng dài người xếp hàng, bỗng nhiên rất thương Triệu Kha. Cô vẫn cho rằng mình phụ trách đóng gói và giao hàng mệt chết đi được, nhưng bây giờ cô cảm thấy giành giật hàng hóa như Triệu Kha còn mệt hơn!

Có thể vì phải xếp hàng lâu như vậy, Nghiêm Hoan Hoan cũng càng ngày càng chán nản, cô ấy nhíu mày, bắt đầu bất chấp tất cả: "Tớ quyết định rồi, nếu lát nữa không mua được son, tớ sẽ đi ăn trộm poster của Phong Kính."

Giang Nhiễm: "..."

Hôm nay trước cửa hàng của Bunny đều dán poster của Phong Kính, màn hình LED ở trung tâm thương mại Tinh Quang cũng phát đi phát lại đoạn quảng cáo của anh. Tạo hình ma cà rồng tao nhã, gợi cảm lại tà mị, vừa có mặt đã tóm được rất nhiều trái tim của thiếu nữ. Có lẽ cũng sợ sẽ có fan cuồng giật poster nên trung tâm thương mại Tinh Quang đặc biệt cử một đội bảo vệ nhỏ để bảo vệ poster của ảnh đế Phong.

Giang Nhiễm nhìn mấy người bảo vệ cách đó không xa đang tập trung toàn bộ tinh thần đề phòng, mở miệng khuyên Nghiêm Hoan Hoan: "Tớ cảm thấy cậu vẫn nên nhìn mấy bảo vệ đó đi, rồi suy xét kỹ xem có chắc muốn đi trộm poster không."

Nghiêm Hoan Hoan: "..."

"Hầy." Bỗng nhiên cô ấy thở dài bi thương, "Vẫn nên trách tớ không có tiền, những fan có tiền đã sớm thông qua các mối quan hệ mà lấy được dấu son của Phong tổng rồi!" Còn cô vẫn ở đây khổ cực xếp hàng!

Giang Nhiễm vỗ vỗ bả vai cô bạn mình, cổ vũ: "Giới theo đuổi thần tượng không phải có một câu rất chí lý đó sao: em và anh không có duyên phận chỉ vì túi tiền của em, phải cố gắng kiếm tiền!"

Nghiêm Hoan Hoan: "..."

Chờ đến lượt của Giang Nhiễm và Nghiêm Hoan Hoan, màu số 007 quả nhiên đã bán hết sạch, ngay cả phiên bản bình thường cũng không còn.

"Hai chị xem có thích màu nào khác không ạ, màu son của thỏi 005 và 009 cũng rất đẹp, hai chị có thể thử xem." Nhân viên lấy son ra, nhiệt tình giới thiệu cho các cô. Ngày thường Nghiêm Hoan Hoan không thích trang điểm, hôm nay chạy tới đây hoàn toàn vì Phong Kính, không có thỏi 007, những màu khác cô cũng không thích nữa.

Giang Nhiễm lại thử màu 009, cô xếp hàng lâu như thế, cứ về tay không như vậy cũng quá có lỗi với bản thân.

"Màu này cũng không tệ lắm đâu." Màu số 009 tô lên môi không ngờ lại hợp với Giang Nhiễm, cô thay đổi góc độ soi gương, quyết định mua màu son này, "Phiền cô lấy giúp tôi một thỏi đi."

"Được ạ, xin chị chờ một chút."

Nhân viên lấy son giúp cô, Nghiêm Hoan Hoan nhìn môi Giang Nhiễm, cũng cảm thấy không tồi: "Đúng là cũng đẹp ra phết!"

Giang Nhiễm nhướng mày: "Cho nên không cần mù quáng theo gió đâu, thỏi 007 kia chính là mánh khóe mà bên kia cố ý làm ra, cậu thử các màu son khác đi, có lẽ còn hợp với cậu hơn 007 đấy."

"Không." Nghiên Hoan Hoan kiên quyết từ chối, "Tớ sẽ dùng loại với Phong Kính, tớ là một người chung thủy."

Giang Nhiễm: "..."

Đây là đang đá xoáy cô không chung thủy à?

"Nếu cậu nhất định phải mua màu 007, có thể tìm người order mua giúp cậu ở nước ngoài, chắc chắn ở nước ngoài không điên cuồng như ở trong nước, có lẽ không đến mức cháy hàng đâu."

Nghe xong lời Giang Nhiễm, mắt Nghiêm Hoan Hoan sáng lên: "Đúng rồi, sao tớ không nghĩ ra chứ?!" Khi nào về cô sẽ tìm người order!

Giang Nhiễm mua xong son rồi cùng Nghiêm Hoan Hoan đi tham quan poster của Phong Kính ở trung tâm thương mại Tinh Quang mới rời đi. Giữa trưa hai người đi ăn cơm, lúc chờ cơm, Nghiêm Hoan Hoan không chờ được nữa vội vã bắt đầu tìm người order: "Chết tiệt, ác độc quá rồi, màu 007 đắt hơn rất nhiều so với các màu khác!"

Giang Nhiễm cũng không có phản ứng gì nhiều: "Chắc chắn rồi, màu đứng đầu là thế đấy."

Nghiêm Hoan Hoan mím môi, do dự mãi nhưng vẫn mua: "A a a a a ăn xong bữa cơm này, tớ phải cố gắng kiếm tiền!"

Giang Nhiễm lại phát hiện được một điểm tốt của việc theo đuổi thần tượng: có thể thúc giục mọi người cố gắng làm việc, nỗ lực kiếm tiền.

Cơm nước xong cô và Nghiêm Hoan Hoan về nhà luôn, không tiếp tục tiêu xài ở bên ngoài. Về nhà chơi đùa với Nhị Hoàng một lát, Giang Nhiễm vừa mở giao diện WeChat lên đã nhận được tin nhắn của Phong Kính gửi.

[Phong]: Chào cô Giang, tôi muốn hỏi một chút, cái này bên cô còn hàng nữa không? (hình ảnh)

Cái anh gửi là kem dưỡng mắt Fleur, một lọ nho nhỏ, giá trị cũng xa xỉ.

[Người order Đại Kha kha Kha]: Có nhé.

[Phong]: Chiều nay tôi có việc, 10 giờ sáng mai sẽ đến chỗ cô lấy, có thể chứ?

[Người order Đại Kha Kha]: Vẫn là tặng cho chị anh sao?

[Phong]: Đúng vậy. (đáng yêu)

[Người order Đại Kha Kha]: Anh tốt với chị anh thật đấy, tôi muốn có một người em trai. _(:3″

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái phải hoặc dùng phím A và D để lùi/sang chương.